Chiều Đông
Mưa lạnh buồn chi ta nhớ ai
Cây buông theo gió tiếng thở
dài
Ngõ hồn đơn lẻ đang run rẩy
Đồng trống không nhà nương lá
khoai
Gió lạnh căm căm buốt tê lòng
Không nhà nên nỗi nhớ mênh mông
Gom mưa gió lại làm run rẩy
Những trái tim buồn chiếm cả Đông
Thạchjia